Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

BUỔI CHIỀU RƠI

Ngồi trước em
Anh toan tính điều gì
Ly cafe biết
Gió  biết
Đất biết
Và anh biết.

Chẳng phải đàn bà trên thế gian này cạn
Chẳng phải ngôi nhà anh thiếu nụ cười
Chẳng phải bếp hồng bên anh lạnh
Mà chỉ bởi buổi chiều đánh rơi…

Buổi chiều đánh rơi khuôn mặt em
Duyên phận đã khoả đi trên cát
Buổi chiều đánh rơi bài thơ đêm qua anh ngập ngừng trốn viết
Ngập ngừng gửi trên phiên bản yahoo.

Anh đừng tập nói những lời có cánh
Đừng nhặt lên những thứ em vô tình đánh rơi
Để người đàn ông trong anh biết lối quay về
Để người đàn bà trong em không thấy mình có lỗi…

5 nhận xét:

  1. Hay quá, cuộc độc thoại không bao giờ có hồi kết và luôn mở ra những lối đi tung tẩy cho ngôn từ...!

    Trả lờiXóa
  2. Cháu cảm ơn chú ạ. Chú có khi nào vấp cảm giác ở trên không ạ. Với các cô ấy ạ - để đủ thấy buổi chiều rơi...

    Trả lờiXóa
  3. Hì hì, hay nhỉ!
    ...Chẳng phải đàn bà trên thế gian này cạn
    Chẳng phải ngôi nhà anh thiếu nụ cười
    Chẳng phải bếp hồng bên anh lạnh
    Mà chỉ bởi buổi chiều đánh rơi...

    Trả lờiXóa
  4. Chào em nhân ngày 20-10 nhe!Lâu nay anh bận quá, chẳng đi đâu cả. Chúc ba con khỏe, đẹp và không ngừng tiến bộ.

    Trả lờiXóa